Chờ lúc Khương Ngưng trở về, Khương Mật đã ngủ say, bò nhỏ cũng bị cô ném qua một bên, Khương Ngưng ôm bò nhỏ nhìn một lát, cảm thấy nơ bướm này buộc rất đẹp mắt, không nhịn được mở ra học, chỉ là trong chốc lát, một nơ bướm xinh đẹp như cũ xuất hiện.
Mấy anh em các cô đều khéo tay.
Người Khương gia đều ngủ, ngoài cửa có người gõ cửa, ba Khương phủ thêm quần áo đi ra: “Ai vậy, đã trễ thế này.”
Bành Dương và Trương Vân Anh đứng ở cửa, Trương Vân Anh nói: “Chú Khương, thật ngại quá, đã trễ thế này, còn tới quấy rầy. Chúng cháu có vài chuyện muốn nói với Khương Mật.”
Ba Khương mời hai người vào nhà, rồi đi gọi Khương Mật.
Hai chị em Khương Ngưng đều tỉnh, Khương Mật ngáp một cái, phủ thêm một chiếc áo khoác hoa, “Chị, chị ngủ đi, em ra ngoài xem thử.” Cô kéo giày đi ra, đợi đến trước mặt Trương Vân Anh, còn đang dụi mắt, buồn ngủ. Mới ngủ không bao lâu, cũng không kịp mơ thấy Giọt Nước Nhỏ đâu.
Trương Vân Anh: “Mật Mật, chúng ta ra ngoài nói? Đừng làm lỡ giấc ngủ của mọi người.” Trong nhà phòng không cách âm, ở trong nhà chính nói chuyện, tất cả mọi người nghe được rõ ràng. Khương Mật gật đầu, cầm đèn pin, đi theo Trương Vân Anh và Bành Dương ra ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT