Lúc này, Lâm gia trừ tiền tài dư dả còn người cũng đông đảo, để xử lý sản nghiệp, nàng từ khắp nơi tuyển điều không ít hạ nhân đắc lực tới. Vì vậy, mỗi người mang theo một phong thiệp vẫn còn dư dả.
Chưa đến một canh giờ, những người trước đó muốn tới cửa bái phỏng Lâm Giang đều đã nhận được hồi âm. Mà thông qua miệng bọn họ, các nhà khác dù chưa nhận được thiệp cũng đều nghe tin.
Bất luận bọn họ có năng lực chen tay vào hay không, ngày mai cũng đều quyết định đến Thịnh Ký tửu lâu một chuyến. Bởi vì ai ai cũng tò mò, không hiểu rốt cuộc Lâm Giang vì sao lại muốn xử lý sản nghiệp của Lâm thị.
Những sản nghiệp ấy, đều là có tiền cũng khó mua được a.
Tựa như mảnh ruộng tốt liên miên ngàn khoảnh kia, hiện tại địa chủ muốn mua đất, trừ phi bịt kín lương tâm ép buộc nông dân bán, nếu không căn bản khó mà gom được diện tích lớn những thửa ruộng liền kề, lại còn toàn là đất đai phì nhiêu.
Đối với nông dân mà nói, ruộng đất chính là mệnh căn. Nếu không có tình huống bắt buộc, tuyệt không ai bán. Hơn nữa, một nhà bán, các nhà khác cũng chưa chắc bán theo.
Nông dân có thể mua bán chỉ là vĩnh nghiệp điền, ruộng phân chia theo nhân khẩu sau khi chết thì phải thu hồi về quốc gia. Dĩ nhiên cũng có biện pháp thao tác, nhưng trừ phi bảo đảm được người mua không cáo giác, quan phủ địa phương không truy cứu, về sau các quan kế nhiệm cũng không lật lại, bằng không chỉ cần một sơ suất, đồng ruộng bị tịch thu đã là nhẹ, nặng thì còn phải ngồi đại lao.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play