Lâm Thanh Uyển bắt đầu kể từ nguồn gốc của Lâm thị, trực tiếp nhảy đến thời Cao Tổ, từ mối giao hảo giữa Lâm Lễ và Thạch Khiêm, đến tình nghĩa quân thần, rồi nói về bốn thế hệ sau này, từng bước vẽ nên bức tranh trung thành son sắt.
“Cây cao bóng cả, đến nay chỉ còn lại muội muội nhỏ bé cùng một đứa trẻ non dại. Thần sắp mất, chẳng hay cô nhi sẽ nương tựa vào đâu…”
Lâm Thanh Uyển khựng lại nơi ngòi bút, sau đó chuyển sang viết về sản nghiệp của Lâm gia.
Gia sản của Lâm thị không thể giữ lại, nhất định phải giao đi, nhưng giao cho ai, giao thế nào thì cần phải cân nhắc thật kỹ.
Lâm Thanh Uyển luôn suy nghĩ cách xử lý khối tài sản này, vốn dĩ đã có chút kế hoạch, nhưng hôm nay, những suy nghĩ ấy càng trở nên rõ ràng hơn.
Tiền bạc có thể hiến cho triều đình, nhưng lương thực thì không cần phải vận chuyển xa xôi đến kinh thành.
Bạc trắng, vàng ròng khi vận chuyển gần như không bị tổn thất, điều này ai cũng hiểu rõ. Nhưng lương thực thì khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT