Những ruộng đất màu mỡ và kho lúa ở Giang Nam, vốn hoang phế vì chiến loạn, phần lớn đều được phong thưởng cho Lâm gia. Ngoài ra còn có lượng lớn vàng bạc châu báu trong quốc khố, có thể nói Lâm gia khi ấy phú quý sánh ngang triều đình.
Lâm Thanh Uyển khép lại gia phả, đè nén nỗi xúc động trong lòng. Hai trăm năm lịch sử của Lâm gia, quả thực chính là một trang sử chiến tranh đầy bi thương.
Nàng nghẹn giọng hỏi: “Vậy đương kim hoàng đế chính là Tam hoàng tử năm đó?”
“Đúng vậy.” Lâm Giang cúi mắt nói: “Tổ phụ của ta tuy là nhiếp chính, nhưng sau khi chịu đả kích lớn cũng sinh bệnh, chẳng bao lâu sau thì mất. Phụ thân ta vì bị thương nặng, tuy vẫn ở triều đình làm quan, nhưng vì sức khỏe không tốt nên chỉ đảm nhiệm một chức vị nhàn tản ở Công Bộ. Phần tinh lực dư thừa thì dành để xử lý gia nghiệp...”
Bởi vậy, Lâm gia không thiếu thứ gì, chỉ có tiền bạc, lương thực và lụa là gấm vóc là dư dả vô cùng. Phụ thân hắn quả thực có tài kinh doanh nổi danh.
“Hoàng đế...”
Lâm Giang biết Lâm Thanh Uyển lo lắng điều gì, liền lắc đầu: “Năm đó hai vị hoàng tử tuy vì Lâm gia mà bị xử tử, nhưng bệ hạ không hề có thành kiến với chúng ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT