Bạch Ông nhìn cảnh ấy, vuốt râu cười mãn nguyện, hài lòng gật đầu nói: "Lâm cô nương quả nhiên là người có nghị lực phi thường, thế mà lại chịu đựng được, chúc mừng thượng tiên, Lâm cô nương đã hoàn toàn dung hợp với thân thể này."
Lâm Giang lúc này mới thở phào một hơi, cuối cùng cũng cảm nhận được sự mệt mỏi dâng trào. Hắn chống tay lên bàn, chậm rãi ngồi xuống ghế.
Nhìn muội muội đang dần khôi phục hơi thở đều đặn, Lâm Giang không khỏi thấp giọng hỏi: "Sau khi đại phu tới khám liệu có hoài nghi gì không?"
Bạch Ông nhẹ giọng trấn an: "Thượng tiên cứ yên tâm. Hiện tại cơ thể tiểu thư vẫn vô cùng suy nhược, nếu đại phu nhìn vào cũng chỉ có thể thấy tướng mạo của một người sắp đoản mệnh, sẽ không nảy sinh nghi ngờ gì. Sau này, chỉ cần Lâm cô nương thể hiện dáng vẻ đã suy nghĩ thông suốt, tự mình vượt qua kiếp nạn là được. Loại chuyện này trên thế gian không hề hiếm, sẽ không ai nghi ngờ đâu."
Lâm Giang nghe vậy khẽ gật đầu, cuối cùng cũng an tâm đôi phần.
-
Lâm Thanh Uyển tỉnh lại khi nội viện Lâm phủ đã chìm trong một màu trắng tang tóc, chỉ chờ nàng tắt thở để thay vải đỏ ngoài cửa lớn thành vải trắng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play