Sáng sớm hôm sau, Kiều Thẩm Diễm xuất hiện trước cửa nhà Kỳ Nhiên đúng giờ.
Vì để bày tỏ thái độ xin lỗi đầy chân thành, trên đường tới đây, anh đã nghe theo ý kiến của Khấu Mạn, mua một bó hoa hồng trắng đầy lãng mạn ở cửa hàng bán hoa dưới lầu, ôm thẳng vào trong khu chung cư.
Anh không ấn chuông cửa, mà đứng bên ngoài nhắn tin qua wechat cho Kỳ Nhiên: [Tới rồi.]
Nửa phút sau, có tiếng bước chân truyền đến từ trong phòng, Kỳ Nhiên đi ra mở cửa. Anh ấy nhìn đồng hồ báo thức trước cửa ra vào, vẫn còn buồn ngủ vò mái tóc ngắn, nói: “Sớm như vậy đã tới rồi, đúng là nóng vội thật đấy.”
Kỳ Nhiên không biết rằng tối hôm qua khi về nhà, nhìn thấy căn nhà trống trải, chung quanh đều thấp thoáng bóng dáng cô từng sinh hoạt ở đó, trong lòng Kiều Thẩm Diễm cảm thấy lạc lõng không thôi. Cộng thêm bà cụ Kiều sau khi cơm nước xong xuôi không ngừng rầy la hỏi Kỳ Dữu đi đâu rồi, cảm giác kiểu này rất dằn vặt. Đàn ông thanh niên độc thân như Kỳ Nhiên làm sao có thể hiểu được.
Anh đáp lại một tiếng rất khẽ, hạ giọng hỏi: “Cô ấy đã dậy chưa?”
Kỳ Nhiên quay đầu lại nhìn cửa phòng dành cho khách vẫn đang đóng chặt: “Chưa đâu, chắc vẫn đang ngủ. Đi nào, tôi gõ cửa giúp cậu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play