Dưới khán đài, Dư Tư Nghiên nhìn Chúc Mạn đang đi tới, khẽ mỉm cười. Chúc Mạn cũng nhàn nhạt đáp lại một nụ cười, sau đó ngồi xuống ghế, tự động phớt lờ ai đó bên cạnh.
Cố Tịch nheo mắt cười, liếc nhìn cô, ý cười trong đáy mắt càng sâu hơn.Nhưng lần này, anh cũng không tiếp tục trêu chọc cô nữa.
—
Sau khi lễ trao giải kết thúc, Dư Tư Nghiên nhìn sang Chúc Mạn, lúc này cô có vẻ hơi buồn ngủ, trông có chút đáng yêu. Anh ta không nhịn được mà cười nói:
“Mạn Mạn, xong rồi, để anh đưa em về nhé?”
Chúc Mạn tỉnh táo hơn chút, lười biếng ngáp một cái, nhìn anh ta, lắc đầu cười:
“Không cần đâu, trợ lý của em đang đợi rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT