“Xuân Phong đừng khách sáo. Đây đâu phải là bữa ăn đạm bạc, bữa này ít nhất có thể so sánh với đại tiệc trên trấn rồi. Nha đầu con thật là giỏi, cất được nhà mới, kinh tế cũng ngày càng tốt. Ngay cả những người đi theo con cũng có cuộc sống ổn định hơn. Chúng ta phải cảm ơn con mới đúng.” Trưởng thôn nghe Xuân Phong nói, liền vui vẻ nói với cô, không thể giấu sự tán thưởng trong ánh mắt và giọng nói.
“Đúng vậy, tỷ muội Xuân Phong vừa giỏi, lại vừa xinh đẹp. Xuân Vũ đã trưởng thành rồi, mấy hôm nữa, người đến cầu hôn sẽ đi mòn ngưỡng cửa mất thôi.” Trưởng thôn vừa nói xong, đã có người hưởng ứng. Xuân Vũ xấu hổ, mặt lập tức đỏ bừng lên.
Những lời này rơi vào tai mẹ con Lưu Hương lại trở nên đặc biệt chói tai. Lưu Hương đã làm lễ trưởng thành được một năm nay, nhưng vẫn chưa định hôn được. Không phải là không có người đến cầu hôn, chỉ là vợ chồng đại bá coi thường những người đến cửa đó. Nhan sắc Lưu Hương cũng chỉ ở mức trung bình, không biết vợ chồng họ lấy đâu ra tự tin, muốn gả con gái vào nhà giàu có.
“Nhà Xuân Phong, một đứa hiền lành dịu dàng, một đứa lại thông minh giỏi giang, mẹ Xuân Phong đúng là có phúc.” Trương thẩm khen ngợi.
“Ngươi cũng là người có phúc mà. Nhìn tiểu bảo nhà ngươi thật là kháu khỉnh, đáng yêu.” Mẹ Xuân Phong cười đáp.
“Đều nhờ Xuân Phong giúp đỡ!” Trương thẩm nhìn tiểu bảo, trong lòng cảm kích.
“Thôi, mọi người nhanh ăn đi, đồ ăn nguội sẽ mất ngon.” Xuân Phong giục mọi người.
Mọi người vui vẻ thưởng thức bữa ăn, nhất thời trong sân tràn ngập tiếng cười nói, khung cảnh thật ấm áp.
Tất nhiên có một số người không như thế. Mặc dù Lưu Hương không được ngồi cùng bàn với Trần Thanh Thư, nhưng chỗ ngồi của ả lại đối diện, vừa lúc có thể ngắm hắn. Thấy hắn dịu dàng nhìn Xuân Phong, không ngừng gắp đồ ăn cho cô, 2 người vui vẻ nói chuyện, ánh mắt ả tràn đầy ghen tị.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT