Lý thị thấy dáng vẻ xấu xí của mình, vừa giận dữ vừa lo lắng. Nhưng càng căng thẳng, khoé miệng bà ta lại càng giật giật, thậm chí nói năng có chút mơ hồ. Mọi người đang xem náo nhiệt bắt đầu thấy tội nghiệp cho Lý thị, bèn mở lời với Xuân Phong: “Xuân Phong, không phải con biết chữa bệnh sao? Con thử xem cho bà ấy xem sao.”
“Lý thẩm, thẩm có cần ta giúp không?” Xuân Phong hả hê nhìn Lý thị.
“Mày làm gì tao thế này, mau chữa cho ta, nếu không tao cho mày đẹp mặt!” Lý thị nhếch nhếch khoé miệng, hai dòng nước dãi lại chảy xuống, vẻ mặt dữ tợn. Kết hợp lại với nhau, khuôn mặt bà ta là trông buồn cười như một tên hề.
“Lời bà nói có bằng chứng không? Nếu không có bằng chứng, ta tố cao bà tội vu khống đấy!” Xuân Phong khoanh tay trước ngực, âm trầm nhìn Lý thị.
Bà ta liền rụt đầu sợ hãi, lùi về vài bước, thu ánh mắt lại.
“Nếu thẩm không cần thì thôi, nhưng ta cũng nhắc nhở bà, nên tìm đại phu chữa nhanh đi, nếu không đi sớm sẽ không chữa được nữa đâu!” Xuân Phong bình tĩnh ném ra một câu đe doạ.
Lý thị vốn dĩ chỉ muốn tìm cách moi tiền nhà Xuân Phong, giờ lại nghe Xuân Phong nói thế, không nghĩ được gì nữa, quay người chạy đi tìm đại phu. Đúng là ai cũng yêu bản thân mình, dù đang ở độ tuổi nào cũng sẽ quan tâm đến ngoại hình của mình. Thấy bà Lý nhanh chân chạy mất, Xuân Phong nhàn nhã quay người vào nhà, không để ý đến những lời nghị luận của mọi người. Tốt nhất là để bọn họ thấy, để những người muốn cọ xát tìm chút lợi lộc tự biết điều, cũng để họ biết rằng Xuân Phong không phải là người mềm yếu, không phải ai cũng có thể bắt nạt cô. Thực ra Xuân Phong dùng kim đâm vào huyệt vị Lý thị, thị sẽ chỉ bị như thế trong vài ngày, sẽ tự khỏi. Cho dù có đi đại phu khác khám cũng không ra bệnh gì, chỉ có thể kết luận là liệt mặt tạm thời thôi. Thế nhưng nghe lời doạ của Xuân Phong, bà ta ở nhà mấy ngày liền, ngày đêm uống thuốc bổ. Đây là do bà ta tự chuốc lấy, cho bà ta một bài học thật nhớ đời.
Về chuyện dưa hấu, tất nhiên bà ta không dám kiện đến nhà trưởng thôn, bà ta cũng tự biết là do mình không làm theo lời Xuân Phong, chắc chắn sẽ đuối lý. Không ngờ Xuân Phong đã không còn là con bé dễ bắt nạt ngày nào nữa. Bà ta định đến kiếm chút đỉnh, ai ngờ đã không được gì, lại còn tốn một đống tiền thuốc thang.
"Phong Nhi, lần này ngươi đắc tội bà ta, ta sợ bà ta sẽ không dễ dàng cho qua đâu!" Mẹ Xuân Phong có chút lo lắng nhìn Xuân Phong.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT