Lam Lam đương nhiên là không có ý kiến gì, chỉ là cảm thấy có chút kỳ lạ khi thấy dáng vẻ Xuân Phong dường như đang vội vàng định hôn sự cho Vân Oanh.
Xuân Phong cười nói: "Đừng cho rằng ta không biết chủ ý của tỷ khi để Tư Ngạn đi theo ta săn bảo vật là gì. Bây giờ hai đứa nhỏ này tâm đầu ý hợp, chúng ta làm phụ mẫu, không phải đều mong nhi tử và nữ nhi sớm ngày thành gia lập nghiệp, để chúng ta được sum vầy với tôn tử tôn nữ, tận hưởng những ngày tháng sau này sao?"
Lam Lam cũng cười nói: "Ta có tâm tư gì cũng không quan trọng, đây chẳng phải là để hai đứa nhỏ thân thiết với nhau hơn sao!"
Cả hai nhà đương nhiên là đều không có ý kiến gì đối với việc người hai nhà thân nay càng thêm thân, mà sau khi Bách Lý Vân Oanh trải qua chuyện ở Na Thần cũng có tình ý với Hạ Tư Ngạn, người hai nhà cũng vui vẻ hoàn thành hỉ sự này.
Sau khi Vân Oanh về nhà ngoại, Xuân Phong thấy Vân Oanh sống ở nhà Lam Lam cũng rất thoải mái, thì liền thấy yên tâm. Dặn dò Bách Lý Vân Tấn ở nhà trông Vân Tễ, sau đó cùng Bách Lý Mặc Thần mang theo Thánh sứ lặng lẽ rời khỏi Đô Thành.
Vẫn là sa mạc tràn đầy cát vàng, Thánh sứ xếp ba bảo vật thành một hình thù kỳ quái, bản thân thì đứng vào trước: "Diêu Vương phi, vào đi."
Xuân Phong cũng làm theo lời hắn ta bước vào trong vòng tròn được bao quanh bởi ba bảo vật.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT