"Chu Phúc Sinh, ngươi còn gì muốn nói không?" Trưởng thôn nghiêm mặt, quay sang nói với Chu Phúc Sinh. Nghe vậy, sắc mặt Chu Phúc Sinh xanh mét, định giải thích, không để ý đến Hình thị bên kia đang cúi mặt cười thầm.
“Hắn ta nghe thấy tiếng mở cửa cũng đâu có ý nghĩa gì, cũng đâu ai nhìn thấy tôi đi ra?” Chu Phúc Sinh tiếp tục biện hộ.
“Vậy tại sao sáng nay ngươi lại xuất hiện ở nhà Hình quả phụ? Rõ ràng là dụ dỗ người ta, mọi người trong làng đều đã nhìn thấy. Hôm nay ngươi phải giải thích cho rõ ràng, nếu không thì đợi lên nha môn giải thích với quan phủ đi!”. Thấy hắn mãi không chịu nhận, trưởng thôn vỗ bàn, uy nghiêm đe dọa.
Chu Phúc Sinh nghe thấy phải lên nha môn, chân mềm nhũn, chỉ biết đứng đó ngơ ngác. Ở thời đại này, tội hiếp dâm phụ nữ rất ghê gớm, sẽ bị thiến, hoặc bị tù mọt gông! Mà Chu Phúc Sinh cũng chỉ là thường dân, tất nhiên không có tiền chạy án, cũng không có quan hệ để nhờ cậy. Tuy nhà có hàng tạp hóa lớn, nhưng người anh rể kia... Chu Phúc Sinh càng nghĩ càng sợ, không biết phải làm gì tiếp theo. Lúc này, Xuân Phong bước tới trước mặt trưởng thôn, quay người nói với đám đông.
“Mặc dù con không biết là đã xảy ra chuyện gì, nhưng Chu thúc có lòng đến nhà con giúp đỡ, con nghĩ thúc ấy cũng không mong chuyện đến cơ sự này. Xin mọi người nể tình gia đình con mà xử lý nội bộ, đừng đưa thúc ấy lên nha môn.”
Xuân Phong vừa nói xong, Chu Phúc Sinh ngẩng mặt nhìn cô, ánh mắt nghi ngờ. Con bé này sẽ nói đỡ cho hắn sao? Không thể nào! Chắc chắn nó biết chuyện tối qua. Lúc đó nó đã mê man ở trên giường rồi, sau đó đã xảy ra chuyện gì? Trong lòng hắn dậy sóng, nhưng thôn dân lại chỉ nghĩ Xuân Phong thật tốt bụng, nhiều người bắt đầu ghen tị với mẹ Xuân Phong vì có một cô con gái hiểu chuyện như vậy.
Lúc Chu Phúc Sinh vẫn đang bối rối, Xuân Phong lại chậm rãi nói tiếp: “Thực ra Hình thẩm và Chu thúc đều có thể được coi là trai chưa vợ, gái không chồng. Sao chúng ta không nhân dịp này, tác hợp cho họ?” Lời nói của Xuân Phong như đánh một búa vào đầu Chu Phúc Sinh. Lấy người phụ nữ này, thà giết hắn đi còn hơn. Đương nhiên, đây chỉ là suy nghĩ trong đầu hắn. Một người tham sống sợ chết như hắn, làm sao có thể bằng lòng chết? Hình thị thì ngược lại, bà cố tình nháo đến nhà trưởng thôn là vì mục đích này. Bà lập tức nhìn Xuân Phong với ánh mắt cảm kích. Thấyy bà ta nhìn mình như vậy, Xuân Phong không khỏi giật giật khóe miệng.
“Đúng vậy. Xuân Phong nói có lý. Thay vì đưa hắn đến quan phủ, hủy hoại danh tiếng Hình quả phụ, chúng ta nên tác hợp cho họ.” Không biết là những người này nói vậy có phải là muốn xem kịch hay, hay là thực sự mong hai người thành đôi. Túm lại, sau khi Xuân Phong đề xuất, đã có người đồng ý.
“Việc này...Hình quả phụ, ý của ngươi thế nào?”, trưởng thôn suy nghĩ một chút rồi hỏi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play