Xuân phong ngồi ở bên giường, sắc mặt nghiêm trọng xem mạch hồi lâu, ánh mắt càng trở nên nặng nề.
Một lúc sau cô đứng dậy, nói với ngoại tổ phụ và cữu cữu bên cạnh. "Ngoại tổ phụ cữu cữu, ngoại tổ mẫu lần này tình hình không tốt lắm, tuy rằng không tốt lắm, nhưng mấy ngày tới cũng không có gì đáng ngại, chi bằng cữu cữu ra ngoài sân viện nói mọi người trong sân về trước đi? ở đây có quá nhiều người đối với ngoại tổ mẫu cũng không có lợi."
"Được, bây giờ ta sẽ nói mọi người quay về." Cữu cữu Hạ Nhân Ngọc nghe nói, đôi mắt hơi đỏ, nhưng ông vẫn quay người đi về phía cửa, cữu mẫu cũng đi theo sau.
Sau đó người trong phòng dần dần lui xuống, chỉ còn lại hai vợ chồng Hạ Lạc Hoa và lão quốc công, Xuân Phong dìu mẹ nàng Hạ thị đang đứng lặng lẽ bên giường.
"Ngoại tổ phụ, người đừng quá đau buồn, kỳ thật ngoại tổ mẫu hiện tại cũng đang rất thống khổ....." Xuân Phong không biết phải an ủi như thế nào, nên chỉ có thể nói ra sự thật trên danh nghĩa đại phu,.
"Ay, những điều này ta đều biết rồi, mọi người đi ra ngoài trước đi, ta muốn ở một mình với tổ mẫu của các con một lúc." Lão quốc công nghe vậy, rũ mí mắt xuống, hết sức thâm trầm xua tay nói.
"Được, tôn nhi ở ngay ngoài cửa, tổ phụ có chuyện gì thì cứ gọi con." Hạ Lạc Hoa nhìn thấy tổ phụ tâm tình không tốt, lo lắng dặn dò nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT