Thật tình cờ, Xuân Phong và Xuân Vũ tiến vào cửa cùng với Hạ Sính Đình và Trần Nhuỵ Nhi, tam tiểu thư Trần gia.
Vừa vào cửa, họ đều nhìn thấy những con cún nhỏ kia. Ban đầu, Xuân Phong đã thấy sự xuất hiện của chúng ở đây rất khả nghi, nhưng thấy bộ dáng đáng thương của chúng, nàng không nghĩ nhiều nữa, đưa chiếc quạt trong tay cho nha hoàn Thiển Lục đứng sau, rồi ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng ôm một chú lên. Nàng phát hiện chân của nó có một vết cắt dài, vết thương hở, chảy nhiều máo, lại gặp thời tiết nóng bức nên đã bắt đầu nhiễm **ùng, **ối *ữa.
Tình hình này, chú cún cần phải được chữa trị ngay lập tức. Chú cún đáng thương nép vào ngực Xuân Phong, thân thể nhỏ bé run rẩy không biết là vì đau hay vì nguyên nhân gì.
Xuân Phong quay người, nói với một công công ở cạnh: “Con chó nhỏ này bị thương, cần được chữa trị, ta có thể đưa nó đi không?”
“Quận chúa nhân hậu, tất nhiên có thể mang đi. Nhưng ngài ôm nó vào người như vậy, sợ sẽ làm bẩn y phục của ngài, đến lúc yết kiến Thái Hậu và Hoàng thượng sợ là không được hay.” Tiểu thái giám cung kính trả lời nàng, còn tốt bụng nhắc nhở nàng một câu.
“Không sao, vậy đi thôi.” Xuân Phong lắc đầu, tiến về phía trước. Thân phận của nàng khác biệt, nên những việc này sẽ không ai phản bác nàng.
ở phía sau, Hạ Sính Đình nhìn bóng lưng Xuân Phong, không cam lòng nghiến răng. Giả vờ cái gì chứ, chẳng phải chỉ là giả làm tốt bụng thôi sao? Ai mà không biết làm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play