Sự cổ vũ và an ủi nhẹ nhàng của Bách Lý Mặc Thần làm cho Xuân Phong dần bình tĩnh lại, nàng từ từ mở mắt ra. Nhìn khung cảnh xung quanh nhanh chóng lùi về phía sau, Xuân Phong vẫn không thể lập tức thích nghi. Nhưng khi ngả người về phía sau, cảm nhận lồng ngực to lớn vững chãi, nàng lại thấy vững tâm hơn nhiều.
Xuân Phong từ từ cảm nhận được cách tận hưởng tốc độ.
Khi đã hoàn toàn thích nghi được cảm giác này, nàng đã có thể buông tay Bách Lý Mặc Thần ra, mở rộng hai cánh tay để cảm nhận làn gió trong lành.
Thấy nụ cười thư thái trên mặt Xuân Phong, Bách Lý Mặc Thần cảm thấy quyết định của mình hôm nay thật sự là đúng đắn. Sau khi hai người dạo quanh trường ngựa mấy vòng, Xuân Phong quyết định thử tự mình cưỡi một lần. Dù sao nàng vẫn phải tự đối mặt với nỗi sợ trong lòng.
“Nàng thật sự muốn thử sao?” Bách Lý Mặc Thần nghiêm túc hỏi lại Xuân Phong, mới hồi nãy hắn vẫn cảm nhận được Xuân Phong sợ hãi đến mức nào.
“Ừ, việc vui như thế này, ta tất nhiên phải học chứ. Đợi ta học được rồi, chúng ta có thể cùng nhau cưỡi ngựa đi đến cùng trời cuối đất.” Xuân Phong cười, trấn an hắn.
“Được, sau này chúng ta cùng nhau cưỡi ngựa du ngoạn.” Nụ cười trên mặt Bách Lý Mặc Thần ngày càng sâu, hai tay dần thả dây cương ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT