Hôm nay Trần Lam Lam cũng đến, sau khi nghỉ ngơi 2 ngày, tuy chưa hoàn toàn bình phục, trông vẫn có phần gầy gò, nhưng vết đỏ trên mặt đã hoàn toàn biến mất, làn da đã mịn màng trắng nõn trở lại.
Lam Lam gầy đi một chút, trông lại có phần thanh tú xinh đẹp, bớt đi vài phần tròn trịa đáng yêu trước kia. Nàng đang ngồi phía sau Trần phu nhân và mẹ Xuân Phong, ở gần vị trí chủ vị. Ngồi đối diện nàng chính là Hạ Lạc Hoa, ánh mắt hai người thỉnh thoảng lại hướng về phía đối diện, mang theo tình yêu say đắm âm thầm mà mạnh mẽ.
Bách Lý Mặc Thần phát hiện có ánh mắt đang nhìn về phía bên này, nhưng nhìn kỹ lại thì lại không phải là nhìn hắn, ánh mắt không nhịn được mà chuyển một chút, nhìn về phía mấy người ngồi quanh Thái Hậu.
Nhìn thấy Xuân Phong đang cười như toả nắng, khoé miệng hắn không khỏi nhếch lên một vòng cung gần như vô hình. Nhưng chỉ cần thế, những người cùng ăn cơm với hắn lại có thể cảm nhận rõ ràng là áp lực trong nháy mắt đã giảm đi rất nhiều, không hẹn mà cùng nhau thở phào nhẹ nhõm trong lòng.
Hù, ăn với vị Diêu Vương này một bữa cơm này đúng là tự ngược mà. Cứ thế này, bọn họ khả năng là đều bị khó tiêu mất.
“Thái hậu, món này rất ngon, ngài thử xem.” Hạ Sính Đình gắp một miếng rau vào bát của Thái hậu, vẻ mặt ngọt ngào nói.
“Ừ, đây là Sính Đình đúng không? Mới đó mà đã lớn thế này rồi. Đúng là càng lớn càng xinh đẹp, nhà tỷ tỷ đúng là có phúc.” Thái hậu nhận miếng rau từ Hạ Sính Đình, thấy nàng quả thực là một mỹ nhân ngọt ngào, nhan sắc tuyệt trần, không khỏi khen ngợi lão phu nhân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play