“Cho ta?” Xuân Phong nghi hoặc nhìn hắn.
“Ừ, cũng không biết nàng thích gì, nên ta tự làm cái này, hi vọng là nàng thích.” Trần Thanh Thư giơ hộp gấm trong tay ra, ánh mắt mang theo ngượng ngùng và chân thành.
“…” Xuân Phong không nói gì, mở chiếc hộp ra xem thử.
Bên trong là một dây chuyền rất độc đáo, không phải là vàng bạc hay những chất liệu thông thường mà là nanh sói. Chúng được kết lại với nhau bằng một sợi dây màu mực trông rất hoang dã.
“Là nanh sói sao? Huynh mua mấy thứ độc đáo thế này ở đâu vậy?” Xuân Phong có chút kinh hỷ nhìn Trần Thanh Thư. Nàng biết thứ này không thể mua được ở Kinh thành, những khu vực lân cận, nàng cũng có để ý nhưng hoàn toàn không thấy. Cho nên nàng rất tò mò về xuất xứ của chúng. Kiếp trước, lúc còn ở học viện cảnh sát, nàng có được tìm hiểu về trí thông minh của loài sói, nàng rất ngưỡng mộ sự khôn ngoan của chúng và cũng có cảm tình đặc biệt với loài vật này.
Trần Thanh Thư nhìn khuôn mặt vui vẻ của Xuân Phong, trên mặt cũng nở ra một nụ cười toả nắng. Nhìn nụ cười này, Xuân Phong đột nhiên cảm thấy Trần Thanh Thư đã trưởng thành, nam tính hơn rất nhiều, chỉ một nụ cười thôi mà cũng hấp dẫn như thế. Hắn có nước da bánh mật, đường nét khuôn mặt khoẻ khoắn, cương nghị, tất cả hợp lại, tạo ra một loại ý vị nam nhân rất cuốn hút.
Nhìn Trần Thanh Thư rất giống với một vị sư huynh thân thiết ở kiếp trước của Xuân Phong, hắn cũng giống Trần Thanh Thư, mỗi lần đi công tác về sẽ luôn mang mấy thứ nho nhỏ về cho cô. Chúng không phải là những thứ đắt tiền gì, nhưng thứ nào cũng rất độc đáo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play