Xuân Phong xoay người trở về Hương Lăng Viện, thay một bộ quần áo trang trọng hơn, chải tóc thành một búi tinh xảo. Sau khi báo tin cho mẹ và đại tỷ, nàng lên xe ngựa của Lưu công công vào cung.
“Không biết gần đây tâm tình Hoàng thượng thế nào?” Xuân Phong vén rèm xe lên, nói với Lưu công công ở ngoài.
“Tiểu thư yên tâm, tâm tình Hoàng thượng gần đây rất tốt, Hoàng thượng của chúng ta là một vị minh quân bác ái.” Lưu công công mỉm cười nói.
“Đa tạ công công chỉ điểm.” Xuân Phong mỉm cười, hạ rèm xe xuống. Tuy Lưu công công không nói rõ lý do Hoàng thượng triệu kiến nàng, nhưng ý tứ trong lời nói của hắn cho thấy lần triệu kiến này không phải là chuyện xấu. Xem ra hồng bao của nàng cũng không phải là vô ích. Nàng sửa sang lại quần áo một chút rồi ngồi ngay ngắn trong xe.
Xe ngựa lắc lư đi đến cửa cung, Xuân Phong xuống xe. Mọi người đều biết, trong cung, ngoại trừ kỵ binh của Hoàng thượng, không ai khác được cưỡi ngựa, ngoại trừ một người, chính là Diêu Vương.
Xuân Phong tiếp tục theo Lưu công công đi dọc theo hành lang dài trong cung, đi đến ngự thư phòng của Hoàng thượng.
Kiếp trước, Xuân Phong từng đi tham quan Cố cung, giờ được tận mắt nhìn thấy hoàng cung hoa lệ, phát hiện ở đây hoàn toàn không thua kém gì cố cung. Đây chính là nơi người trong thiên hạ đều cố gắng hướng đến, là biểu tượng của quyền lực tối cao, nhưng cũng là nơi tràn ngập hắc ám và dơ bẩn. Xuân Phong thu liễm những suy nghĩ hỗn loạn của mình, lặng lẽ bước đi. Ước chừng mất khoảng nửa giờ, hai người mới đến nơi, đấy là còn nhờ tốc độ của Xuân Phong khá nhanh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT