Điều Vương thị nói không khỏi khiến mọi người nhớ về Lý Linh Linh trước đó thích tranh cường háo thắng suốt ngày làm mấy chuyện náo động, có thể nói Lý Linh Linh là một vị tiểu thư tai tiếng ở Kinh thành. Hơn nữa, bà cũng nói rõ, theo lễ nghĩa, một nữ tử như Lý Như Sương cũng không nên công khai đến cửa phủ náo loạn, lại còn vũ nhục thanh danh Hộ Quốc Công phủ như vậy.
Xem ra Vương thị cũng là người có thủ đoạn, mới hai ba câu đã làm Lý Như Sương nghẹn ngào không nói nên lời.
Lý Như Sương bị nghẹn một lúc lâu mới nói tiếp: “Ta là người thân của tỷ ấy, ta đương nhiên muốn đòi lại công bằng. Kể cả trước đây tỷ tỷ ta có chút kiêu ngạo, ngang ngược, thì vẫn là tỷ tỷ của ta. Giờ tỷ ấy đã nằm xuống rồi, không có gì quan trọng hơn việc đòi lại công bằng cho tỷ ấy.” Lý Như Sương nói với vẻ mặt bi thống, giận dữ, cố gắng diễn một vở tỉ muội tình thâm, tình cảm gia đình là thứ tồn tại quan trọng nhất.
Nhưng Vương thị không chút để ý đến sự cố gắng của nàng, tiếp tục lãnh đạm nói: “Ngươi đòi công đạo thì nên đến nha môn đúng hơn đó. Hơn nữa, vụ án còn chưa điều tra, còn chưa rõ ràng, vẫn chưa biết ai là hung thủ, chưa gì ngươi đã khẳng định người của Hộ Quốc Công phủ là hung thủ, chẳng lẽ đây chính là những thứ Lễ bộ thượng thư phủ dạy đám hậu bối các ngươi sao? Giáo dưỡng nhà các ngươi là như vậy sao? Nhìn ngươi một thân trang sức lộng lẫy, quần áo lụa là tươi sáng, tỷ tỷ ngươi vừa mới ra đi, ngươi lại vội vàng ăn mặc như vậy, là muốn khoe khoang cái gì? Tỷ muội tình thâm như vậy, không phải nên mặc đồ tang sao?” tuy nói hôm nay Lý Như Sương ăn mặc khá khiêm tốn so với bình thường rồi, nhưng bộ quần áo tinh xảo và trang sức quý giá vẫn chói mắt như thường.
Nàng làm sao có thể để tang cho đứa ngốc Lý Linh Linh kia, nói đù sao, tiện nhân như nó mà cũng xứng ư?
Nhưng giờ Vương thị đã nói lời chỉ giảo, những người khác cũng không ngừng chỉ trò nàng. Không chờ nàng nói gì thêm, Vương thị đã lại nói tiếp.
“Hiện tại còn chưa tìm được thủ phạm, Lý gia tiểu thư đã đứng trước phủ nhà ta khóc nháo, lan truyền tin đồn, xem ra phải nhờ lão gia nhà ta qua tìm Thượng thư đại nhân nói chuyện một phen.” Vương thị vẻ mặt lạnh nhạt, nhưng đáy mắt dần dần hiện lên một tia ngoan lệ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT