“Cái gì mà ghét bỏ với không ghét bỏ. Các con đều là cháu ngoan của ta, bà nội hiểu tâm ý của con.” Lão phu nhân vui vẻ vỗ vỗ tay Hạ Sính Đình. Nói xong, bà kéo cô ngồi xuống chiếc ghế gần bà nhất.
“Cháu gái đến thỉnh an bà ngoại. Mấy hôm trước sức khoẻ cháu gái không tốt, không thể đến thỉnh an bà, mong bà không trách phạt. Mấy hôm nay con có tìm được mấy vị thuốc bổ và dưỡng sinh dưỡng nhan, mang đến thỉnh tội với bà.” Bà cụ còn chưa nói gì, Xuân Phong đã tiến lên trình bày, rồi dâng hộp gấm trong tay Thuỷ Trúc cho bà.
Lão phu nhân nhận đồ, vẻ mặt hiền lành nói: “Thân thể của con vừa mới khoẻ lại, còn chưa biết thế nào, sao đã lại vội vàng tìm thuốc bổ cho ta. Ta hiểu tâm ý của con mà. Nếu con vì bà mà làm thân thể mệt mỏi hơn, ta lại càng không thể yên tâm.” Bà cụ kéo Xuân Phong ngồi vào một chiếc ghế khác, Xuân Phong và Hạ Sính Đình vừa vặn ngồi vào hai bên bà. Thoạt nhìn, lão phu nhân đối với hai vị tiểu thư này thập phần công bằng. Bà lại đánh giá 2 người một phen, nắm tay hai người, nói: “Hai đứa đều là cháu ngoan của ta, là báu vật trong lòng ta. Đều là người một nhà, có chuyện gì xảy ra thì phải giúp đỡ nhau, như vậy mới giúp Hộ Quốc Công phủ chúng ta có thể bình yên trường tồn.” Lời lão phu nhân nói ý vị thâm trường, Xuân Phong tất nhiên hiểu được suy nghĩ của bà, bà không muốn họ tranh chấp, phá huỷ thanh danh Hộ Quốc Công phủ, càng không hi vọng xung đột giữa họ làm ảnh hưởng đến cả phủ này. Hoặc có lẽ, đơn giản chỉ là bà không muốn nhìn con cháu đấu đá lẫn nhau.
Xuân Phong hiểu được ý sâu xa của bà, nhưng người còn lại rõ ràng là không hiểu. Hạ Sính Đình đã bị ghen tị và cừu hận che mờ mắt, sao còn có thể nghĩ nhiều như vậy. Cô chỉ nghĩ đến lấy lại những gì bị cướp đi, dù thực sự chẳng có thứ gì như thế cả, cô hoàn toàn chẳng mất gì.
“Hừ, ai muốn tương trợ tiện nhân này chứ, đã hại ta thành thế này, còn chờ ta đến giúp. Mối thù giữa chúng ta, hận không thể một đao giải quyết tất cả!” Hạ Sính Đình thầm nghĩ trong lòng.
Nhưng trên môi cô ta vẫn nở nụ cười, phối hợp nói: “Bà nội dạy phải, cháu gái sẽ ghi nhớ.”
“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.” lão phu nhân vui vẻ vỗ vỗ tay hai người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play