"Được rồi, nhớ kỹ, các ngươi từ nay về sau là người của ta, các ngươi phải nhớ rõ bổn phận của mình là gì. Đi theo ta, chỉ cần chịu khó làm việc nghiêm túc, trung thành, ắt sẽ không thiệt. Các ngươi làm việc cho ta, ta sẽ trả công, sẽ làm cho cuộc sống của các ngươi càng ngày càng tốt, thậm chí còn có thể thoát kiếp nô lệ. Nhưng nếu ta phát hiện có người ăn cây táo rào cây sung, đừng trách bổn tiểu thư vô tình. Hãy nhớ các ngươi đều đã ký khế ước bán thân, nhớ chưa?” Xuân Phong nhìn những người đang đứng trong sân, nghiêm túc nói.
“Nô tài, nô tì thề trung thành với tiểu thư!” Xuân Phong vừa nói xong, họ đều cung kính nói với Xuân Phong.
“Ừ, biết vậy thì tốt, hôm nay cứ đi nghỉ ngơi thật tốt đi.” Xuân Phong hài lòng gật đầu.
Không phải cô muốn áp chế gì họ, chỉ là những thứ cô truyền cho họ sau này đều là sinh kế của cô. Để đảm bảo sự nghiệp bản thân, cô chỉ có thể nghiêm túc răn dạy họ từ đầu.
Sau khi giải quyết xong chuyện mua người, Xuân Phong dán thông cáo tuyển người trước cửa hàng. Giống như việc tuyển dụng ở hiện đại, cô viết yêu cầu lên giấy đỏ bắt mắt, rồi treo trước cửa.
Bố cáo vừa được dán lên, đã có một đám đông tụ tập vào. Mọi người chỉ vào thông tin trên tờ giấy: “Cửa hàng chúng ta đang cần 15 người phục vụ, không giới hạn nam nữ, cung cấp cơm ngày 3 bữa và chỗ ở. Yêu cầu: trên 15 tuổi, dưới 25 tuổi; ngũ quan đoan chính; thân thể khoẻ mạnh không bệnh tật. Người quan tâm hãy đến cửa hàng chúng tôi để phỏng vấn, thời gian là trưa mai.”
“Ồ, hoá ra là tuyển phục vụ. Nhà hàng này hoành tráng ghê, tuyển một lúc nhiều người như vậy, không biết là định bán gì.” Người đàn ông vừa đọc xong, đã có người bàn tán.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play