Xuân Vũ nhìn theo ánh mắt Bách Lý Mặc Thần, sự phấn khích vừa dâng lên trong lòng cô bỗng chốc vụt tắt. Cảm xúc trong lòng cô lẫn lộn, sao hắn có thể là Diêu Vương, sao ánh mắt hắn nhìn Xuân Phong lại tràn ngập yêu thương như vậy? Tại sao? Lòng Xuân Vũ nặng trĩu. . . Nhìn gò má Xuân Phong ửng hồng, Xuân Vũ nghĩ mình đã phát hiện ra gì đó. . . Nhưng phát hiện này lại làm cô đau đớn.
Mẹ Xuân Phong cũng giật mình, không ngờ người Xuân Phong cứu lại chính là Diêu Vương, không biết là nên vui hay nên buồn. Bà thầm thở dài trong lòng.
Bách Lý Mặc Thần không biết những cảm xúc ngổn ngang trong lòng 2 mẹ con, cho dù biết, hắn cũng sẽ không để tâm, trong mắt hắn luôn chỉ có Xuân Phong.
“Ân nhân của ta chính là biểu tiểu thư của quý phủ, Xuân Phong tiểu thư.” Bách Lý Mặc Thần cười rạng rỡ với cô.
Vành tai Xuân Phong lại càng đỏ lên. Nhưng Hạ Sính Đình thì khác, những lời này như một đòn đánh thẳng vào cô, cô choáng váng, cứng đờ tại chỗ.
Sao lại thế này, nha đầu này gặp Diêu Vương lúc nào, lại còn trở thành ân nhân của hắn? Cô vốn đã nghĩ hôm nay hắn đến đây là vì cô, nhưng sự thật lại quá phũ phàng, nó như một cái gai đâm thẳng vào trái tim cô, khiến cho cô ngột ngạt đến mức không thể thở nổi. Cô ghen tị đến mức muốn giớt người.
Tại sao một dã nha đầu như nó, một đứa quê mùa, lại có thể may mắn như vậy? Vừa được ông bà và mọi người sủng ái, giờ lại được nhận cả ánh mắt chăm chú của Diêu Vương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play