Xuân Phong suy yếu nằm trên giường, không nghe thấy những lời nói dịu dàng của hắn. Nếu biết lúc tỉnh dậy sẽ phải đối diện với một căn phòng đầy thuốc bổ đến mức sắp đổ ra ngoài, có khi cô sẽ ước không bao giờ tỉnh lại mất.
Hôm nay, mọi người trong Hương Lăng viện đều dậy muộn hơn thường lệ.
Mãi đến khi Thuỷ Trúc không chờ được mà gõ cửa, Xuân Phong mới tỉnh lại, phát hiện chỉ có mình cô trong phòng. Cô nhìn cổ tay, phát hiện vết thương đã được băng bó cẩn thận, mới thở phào nhẹ nhõm, nhẹ nhàng kéo ống tay áo xuống để che đi vết thương.
Xong xuôi, cô mới cất giọng khàn khàn nói với người ngoài cửa: “Vào đi!”
Thấy Xuân Phong đáp lại, Thuỷ Trúc mới bưng chậu rửa mặt đi vào. Đặt chậu xuống, nhìn đến người đang tái nhợt, suy yếu nằm trên giường, Thuỷ Trúc hoảng hốt hỏi: “Tiểu thư, người sao vậy?”
“Khụ khu, không sao đâu. Chắc mấy hôm nay ta bận rộn bên ngoài nhiều, hứng phải gió lạnh, nên bị cảm, nghĩ ngơi mấy ngày là ổn thôi.” Xuân Phong có chút khó khăn ngồi dậy, ho mấy tiếng mới nói với Thuỷ Trúc.
“Tiểu thư, nô tỳ thấy tiểu thư ốm khá nặng, để nô tỳ gọi đại phu cho tiểu thư nhé.” Thuỷ Trúc lo lắng, rơm rớm nhìn Xuân Phong.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT