Vẫn như trước, chỉ cần ôm Xuân Phong vào lòng, hắn có thể yên bình đi vào giấc ngủ. Đã lâu rồi hắn không được ngủ ngon như thế, cảm giác như được ôm cả thế giới vào lòng mà ngủ vậy.
Sáng sớm hôm sau, Bách Lý Mặc Thần vừa trở lại thư phòng, Lam Dịch đã đi vào báo cáo.
“Chủ tử, phía Xương Bình Vương đã có động tĩnh. Hiện tại một nửa quân của hắn đã tiến vào kinh thành. Tiếp theo chúng ta cần làm gì ạ?” chuyện này đáng ra hắn phải báo cáo với chủ tử từ tối qua, nhưng hôm qua chủ tử không có nhà, hắn cũng không dám tự ý quấy rầy chuyện riêng của Chủ tử.
“Không cần làm gì cả, chỉ cần truyền lệnh, mọi việc cứ như kế hoạch.” Những ngón tay thon dài lại nhịp nhàng gõ trên bàn, đôi môi mỏng hơii hé ra, lời nói ra cực kỳ bình thản, độc đoán, mang khí chất vương giả.
Xem ra chủ tử đã sớm có an bài, sợi dây căng thẳng trong lòng Lam Dịch cuối cùng cùng được thả lỏng. Chỉ cần chủ nhân ở đây, mọi chuyện đều có thể giải quyết, đây chính là sự tồn tại tuyệt đối của Bách Lý Mặc Thần trong lòng đám thuộc hạ.
. . .
Tại một dinh thự ở Vân thành, chỉ cách Kinh thành khoảng 50 dặm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play