Gì cơ? Muốn ở đây mãi sao? Một nha đầu nông dân như nó mà dám sống trong nhà cao cửa rộng này? Nó còn không xứng xách giày cho cô, vậy mà còn dám nói sẽ ở đây với bà mãi mãi?
Nghe bà cụ nói những lời yêu thương với Xuân Phong, sự ghen tị trong lòng Hạ Sính Đình càng điên cuồng gào thét. Xuân Phong, người đang dỗ bà cụ vui vẻ, không hề biết mình đã vô tình rước thêm một kẻ thù.
“Bà ơi, Sính Đình mang tổ yển đến cho bà. Nghe nói dạo này bà khoẻ lên nhiều, cháu gái mừng cho bà nhiều lắm.” Hạ Sính Đình tiến vào, vẻ mặt ngoan ngoãn, nhu thuận cười với bà.
“Sính Đình, con thật có lòng. Nhưng Xuân Phong dặn ta mới ốm dậy, không nên ăn uống quá nhiều đồ đại bổ.” lão phu nhân dịu dàng nhìn cháu gái lớn của mình. Cô cháu gái này luôn là niềm tự hào của họ, vừa thông minh, lại thông thạo cầm kỳ thi hoạ, không những tài năng, dung mạo cũng xuất chúng. Người ưu tú như vậy sao lại có thể không yêu thích được chứ. Xuân Phong cũng vừa xinh đẹp, lại tinh thông y thuật. Có 2 đứa cháu gái ưu tú như vậy, lão phu nhân càng nghĩ càng hạnh phúc.
Bà nhìn qua nhìn lại 2 đứa cháu, cuối cùng hài lòng gật đầu.
Hạ Sính Đình nghe lão phu nhân nói Xuân Phong dặn bà không nên uống thuốc bổ, sắc mặt cứng đờ, nhưng cô nhanh chóng giấu đi. Sau đó, cô lại thấy lão phu nhân nhìn qua nhìn lại, hiển nhiên là đang so sánh 2 người. Lần này, ngọn lửa trong lòng lại bùng lên, nhưng dù sao cô cũng là tiểu thư cao quý, vẫn có năng lực kiềm chế trước mặt người khác.
“Xuân Phong thật là biết suy nghĩ, là Sính Đình sơ suất rồi.” Hạ Sính Đình nhẹ nhàng nói, trên mặt là vẻ tự trách.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play