“Dạo này bận lắm à?” Xuân Phong không rõ người đối diện đang nghĩ gì, chỉ hỏi thắc mắc bấy lâu nay của cô.
“Ừ, nàng biết đó, cuộc nổi loạn của Xương Bình Vương vẫn chưa kết thúc, tình hình trong triều có chút bất ổn, nhiều việc cần giải quyết.” Bách Lý Mặc Thần giải thích, đột nhiên bờ môi quyến rũ lộ ra một nụ cười. “Nàng đang oán trách ta không đến thăm nàng sao?”
Xuân Phong cảm nhận được có người đến gần, ngước mắt nhìn lên, thấy khuôn mặt tuấn tú đang dần khuếch đại. thời gian như ngưng lại ở khoảnh khắc 4 mắt nhìn nhau, xung quanh yên tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng 2 con tim đang loạn nhịp.
Đôi mắt phượng và đôi mông mỏng kia càng ngày càng gần, khuôn mặt nhỏ đáng yêu càng lúc càng đỏ, đôi mắt long lanh như gợn nước mùa thu, đánh từng nhịp vào tim Bách Lý Mặc Thần. Hắn bỗng có xúc động muốn hôn Xuân Phong. Hai đôi môi mềm mại ấm áp chạm vào nhau, cảm xúc kích thích ào đến, hắn cảm giác như ngã vào đại dương ngọt ngào.
Xuân Phong mở to hai mắt, thuỷ triều trong lòng không ngừng dập dìu, làm cô nhất thời quên phản ứng.
“Ngươi làm gì vậy, đồ lưu manh.” Xuân Phong giật mình đẩy hắn ra, chỉ một lúc mà cô đã bị người này trêu đùa mấy lần rồi. Cô tức giận, quay người lại, mặt đỏ như đít khỉ, tim đập loạn xạ.
Nụ hôn đầu đời của cô, nụ hôn đầu 2 kiếp người của cô, huhu, cứ vậy mà bị lấy mất rồi. Trong lòng Xuân Phong đầy cảm xúc phức tạp: ngọt ngào, kinh ngạc, mất mát,…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play