“Tất nhiên rồi, sau này có thứ tốt, nhất định ta sẽ nghĩ đến mẹ con ngươi.” Nói xong, hắn quay sang nói với mẹ Xuân Phong: “Đệ muội, chuyện của đại tẩu ngươi, trước đây bà ấy đã làm nhiều điều không tốt với nhà ngươi, bà ấy đã nhận được bài học xứng đáng rồi. Mấy hôm nay bà ấy ở trong ngục cũng không tốt lành gì, bà ấy cũng hối hận rồi, hãy tha cho bà ấy đi. Hãy nghĩ đến mấy đứa cháu của ngươi. Nếu mẹ chúng ngồi tù, tương lai sao chúng có thể tìm được một gia đình tốt, sao có thể đi tìm công danh được.”. Những lời này đã được hai lão lên kịch bản từ hôm trước, để lợi dụng sự mềm yếu, thương người của mẹ Xuân Phong. Nhưng hôm nay họ phải thất vọng rồi.
“Đại ca nói không sai. Có mẫu thân như vậy, sau này chuyện thành hôn của Lưu Hương và Lưu Vân sợ là khó mà thuận lợi.” mẹ Xuân Phong lắc đầu, tỏ vẻ thương hại.
Đoàn lão đại thấy ánh mắt nàyy của bà, cho rằng bà đã mềm lòng, mọi chuyện bắt đầu dễ giải quyết rồi, nhưng những lời tiếp theo của bà như dội cho hắn một gáo nước lạnh.
“Chỉ là việc này ta cũng không quyết được, ta làm gì có năng lực thả đại tẩu ra. Người kết án là huyện lệnh, ta chỉ là một dân phụ nhỏ bé, sao có thể can thiệp. Kể cả khi ta có năng lực đó, đại ca cũng đâu có thể ngăn cản miệng đời dè bỉu.” mẹ Xuân Phong phân tích thấu đáo, nhất thời Đoàn lão đại cũng không biết nói tiếp thế nào.
“Những lời này của đệ muội đúng là khiêm tốn. Nói thật, chúng ta đã thử nhiều cách, nhưng đều không cứu được đại tẩu ra, nếu muội nói muội không động tay gì vào đó, ta sẽ không tin. Ta biết nhà đẻ muội là một gia đình có quyền thế ở Kinh thành. Tuy lão Tam đã mất, nhưng dù sao chúng ta cũng là người một nhà, những đứa trẻ này cũng là chung một dòng máu, chuyện này cũng không nên tuyệt tình như vậy.” thấy mẹ Xuân Phong lạnh lùng, giọng điệu Đoàn lão nhị bắt đầu có chút mất kiên nhẫn.
Nghe vậy, Xuân Phong tiếp lời: “À, ý Nhị bá là huyện lệnh không công bằng, vụ án vẫn còn ẩn tình sao? Hay ý Nhị bá là huyện lệnh nhận hối lộ, tham nhũng?”
“Ngươi nói gì vậy? Lúc này ta vừa khen ngươi thông minh hiểu chuyện, sao giờ lại hồ đồ như vậy?” Đoàn lão nhị nghe Xuân Phong nói, bắt đầu cảm thấy lo lắng. Mấy chuyện này không thể nói đùa, chửi bới mệnh quan triều đình như vậy, sẽ bị khép tội vu khống, người bình thường ai dám nói ra những lời như vậy?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play