“A? À, ta không sao, không quen nên ta hơi chóng mặt.” Xuân Phong giả vờ để che giấu sự thất thố.
“Ừ, sắp đến rồi.” Bách Lý Mặc Thần nghĩ cô không thoải mái thật, nên bắt đầu tăng tốc.
Xuân Phong không suy nghĩ nữa, ngoan ngoãn nép vào ngực hắn, im lặng cảm nhận tiếng gió bên tai.
Trên phố, dòng người vẫn đông đúc, hội hoa đăng luôn kết thúc rất muộn. Nam thanh nữ tú cũng nhân dịp này mà hẹn hò, tất nhiên người lớn cũng sẽ không ngăn cản.
Một lúc sau, Bách Lý Mặc Thần và Xuân Phong vững vàng tiếp đất.
“Đến nới rồi.” giọng nói ôn hoà của Bách Lý Mặc Thần truyền đến, Xuân Phong mở mắt nhìn khung cảnh xung quanh.
Họ đang đứng ở một nơi rất cao, có thể nhìn bao quát cả Vân huyện. Có thể nhìn thấy những con đường đầy đèn lồng uốn lượn như một con cự long, cũng có thể nhìn thấy ánh nến lung linh trong các khu nhà. Còn có dòng sông đầy đèn hoa đăng lung linh. Dòng sông chậm rãi chảy, mang theo những chiếc đèn nhẹ trôi. Những chiếc đèn như đám lục bình, trôi theo dòng nước, không có chút điểm tựa nào. Chúng nhấp nháy lập loè như những vì sao trên bầu trời kia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT