Cái nhìn này dù chưa thấy được toàn cảnh, chỉ nhìn thấy năm sáu phần mười món ăn trên bàn, nhưng mùi thơm cả phòng làm hắn thèm nhỏ dãi này đã khiến lông mày hắn giật giật nhảy lên.
Mùa này tìm hết thành Thiệp Châu, trong số dân chúng thấp cổ bé họng có bao nhiêu nhà chuẩn bị được một bàn đồ ăn như vậy?
Chợt ngẫm lại, cũng đúng, đây là Thẩm Liệt. Vốn dĩ đã có mười hai phần bản sự, cái khác thì không nói, muốn kiếm chút thịt ăn, chỉ cần dành thời gian thì có gì khó?
Nhưng mà mùi rượu này? Mùi rượu này! Đúng là khiến một con sâu rượu lâu năm như hắn không thể phân biệt được là rượu gì.
Chử Kỳ Xương suýt chút nữa thì buột miệng hỏi, cũng may Thẩm Liệt và Trần Đại Sơn đã tới đón, vừa kinh ngạc vừa vui mừng, một tiếng Chử đại nhân nhiệt tình lại không quá phận gọi hồn hắn đang bị mùi rượu câu mất lập tức quay trở về, nhớ lại thân phận của mình, cũng nhớ tới chính sự lần này.
Thân hình của Chử Kỳ Xương đang hơi hơi nghiêng nghiêng để dò xét đã đứng thẳng trở lại, tầm mắt cũng thu về, vẻ mặt ôn hòa cười nói với Thẩm Liệt: "Bởi vì công sự mà đến chư huyện bên cạnh hết sáu bảy ngày, giờ Mùi mới về, vào nha môn bàn giao tất cả sự vụ xong, bởi vì nhớ trước đó ngươi nói sẽ tham gia thi vào châu học, sau khi tìm Trường Sử hỏi thăm mới biết hai huynh đệ các ngươi đều thi đậu châu học, thế cho nên tranh thủ trước khi cửa thành đóng cửa chạy đến đây chúc mừng."
Vừa nói vừa đưa cái hộp xách trong tay cho Thẩm Liệt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT