Chử Kỳ Xương còn bận rộn việc khác, Hình gia mỉm cười nói: "Thẩm huynh đệ, đi thôi."
Mấy người Thẩm Liệt đều đoán đây là muốn đo đất núi cho bọn họ, mỉm cười mời hai vị tiểu lại đi trước, sáu người bọn họ gánh theo đồ mang từ trong núi ra đi theo phía sau.
Đi được một đoạn, không nhìn thấy các sơn dân nữa, Hình gia mới lấy một túi tiền từ trong tay áo ra nhét cho Thẩm Liệt, mỉm cười nói: "Đại nhân chúng ta bảo ta đưa thù lao nửa tháng cho các ngươi, mười lăm lượng, ngươi xem có thiếu không."
Thẩm Liệt không cần nhìn, niết trong tay liền hiểu rõ, mỉm cười cảm tạ Hình gia.
Hình gia mỉm cười, trong lòng còn khá đố kỵ, nha môn của châu thiếu tiền, ngân khố trống trải đến mức chỉ còn lại kệ gỗ và hộp rỗng, bổng lộc bọn họ nhận được cũng là lương thực, nào có thể nhìn thấy tiền? Chẳng qua suy nghĩ lại, thèm tiền thì thèm tiền, thế đạo này phát lương thực mới khiến người thật sự yên tâm, rất thoả mãn rồi.
-
Ruộng đất của Đại Hưng Trang còn chưa cày xong, sáu nhà mỗi nhà lại có thêm hơn ba mươi mẫu đất núi. Thẩm Liệt tiễn tiểu lại đi, Thẩm Ninh còn không dám tin, nhảy lên mảnh đất dưới chân, như đang nằm mơ: "Đại tẩu, núi này là của nhà chúng ta sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play