Trần Đại Sơn vừa nghe thấy lời này, mặt mày giãn ra, mỉm cười nói: "Có, sao lại không đi cùng, mười ba tuổi rồi, thay ta dạy dỗ tiểu tử đó cho tốt, nếu không luyện tập thì chỉ biết học cách trồng trọt với tay nghề làm mộc của gia gia với cha ta."
Thẩm Liệt nghe vậy bật cười: "Được rồi, vậy ngươi nghỉ ngơi sớm đi, ta cũng trở về trước."
Chuyện của Lư gia phải nói với Tang La một tiếng, hắn còn chưa qua chỗ Thẩm Kim, chuyện này bây giờ đã có kết quả, cũng nên qua một chuyến.
-
Tang La nghe Thẩm Liệt nói cách xử lý của bên phía Lư gia, xác định quả thật không thể tiếp cận khu vực bên trong, cũng không nói gì nữa, nàng không có tâm tư đi đồng tình ai, tự làm tự chịu liên luỵ đến nhi nữ, nàng sao có thể đồng cảm được?
Đây đã là đường sống mà Lư bà tử cố gắng dành cho người nhà kia, chỉ sợ phu thê hai người kia chưa chắc đã cảm kích, chỉ mong năm hài tử đừng lãng phí phần tâm ý này của lão thái thái.
Nàng nhìn Thẩm Liệt, nói: "Chàng đi lên gặp mấy đứa Tiểu Kim, nếu cần thì nói chuyện với nó nhiều hơn, khoảng thời gian trong huyện hài tử này không biết đã chịu áp lực nặng đến bao nhiêu, nếu không cũng sẽ không có phản ứng lớn như vậy."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play