Lư Đại Lang đã xoay qua cầu xin cha hắn ta, lặp đi lặp lại mà cầu xin.
"Tha thứ thế nào?" Lư bà tử mệt mỏi một ngày, đến một ngụm nước cũng chưa uống, khàn giọng hỏi hắn.
Hỏi nhưng cũng không cho hắn ta trả lời, chỉ thở dài: "Lão đại, mỗi người chúng ta phải chịu trách nhiệm về việc mình đã làm, thậm chí là những việc mình không làm, không thể lúc nào cũng chỉ xin người ta nhân nhượng ngươi, khoan dung ngươi, tha thứ cho ngươi, một lần hai lần còn được, nhưng có một câu nói cũ, có một có hai nhưng không thể có ba."
Bà ấy nói đến đây liền nhìn năm hài tử lớn nhỏ ở phía sau Lư Đại Lang, mấy đứa Thuyên Trụ thì còn ổn, Hổ Tử mười tuổi, Thạch Đầu nhỏ nhất mới bảy tuổi.
Bảy tuổi.
Nhưng Thẩm Kim năm ngoái mới tám tuổi, bây giờ, Thẩm Ngân cũng bảy tuổi, Thẩm Thiết, sáu tuổi? Điềm Nha càng không cần nói.
Lư bà tử nhắm mắt lại, lẩm bẩm nói: "Ta cũng đang trả giá vì không quản giáo các ngươi cho tốt."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT