Lời này nói quá thật, nước mắt của tức phụ Thi Nhị Lang lại rơi xuống.
Lúc này xem ông trời mới đúng là hết hy vọng, sức lực đều không có chỗ mà dùng.
Nhưng mọi người đều xem ông trời, vậy tại sao chính họ lại không? Thảm họa thảm hoạ, không biết giờ khắc nào sẽ rơi xuống chỗ nào, chỉ có thể nỗ lực đề phòng, chuẩn bị càng nhiều càng tốt.
Thi Nhị Lang thấy càng nói càng không xong, thật sự muốn tát vào miệng mình một cái, vội vàng cứu chữa: "Yên tâm, ý ta muốn nói là tình hình bây giờ không giống nhau, A Liệt cũng quen biết cữu huynh, lúc đầu còn dạy săn bắn, thật sự gặp được không cần chúng ta cầu xin, nếu như nhạc phụ nhạc mẫu cần giúp đỡ, trong phạm vi giúp được A Liệt sẽ duỗi tay trợ giúp."
Liên tục bảo đảm: "Nàng đừng lo lắng, ta và đại ca ở bên ngoài săn bắn nhất định sẽ để ý nhiều hơn."
-
Đến tối, Tang La bọn họ mượn ánh trăng được mấy người Thẩm Liệt đưa vào sơn cốc, bởi vì đã là nửa đêm, lên xuống sơn cốc không thể thiếu sức của Thẩm Liệt, chuyện bọn họ thương lượng chỉ để Trần Đại Sơn đi xuống một chuyến, gõ cửa nhà mình và Chu gia, một là cầm khoá cửa đi, hai là nói tình hình bên ngoài và cách ứng phó đã thương lượng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT