Rất nhanh đã ăn xong bữa trưa, Thẩm Liệt bọn họ lại chuẩn bị lên đường, lần này ít nhất đều cầm theo một cái sọt, mang theo vũ khí là có thể đi.
Trước khi đi Thẩm Liệt dặn dò Tang La, tức phụ Thi Nhị Lang và mấy mẫu nữ Chu gia vốn không có nhiều sức chiến đấu nên cố gắng ở bên trong tường vây tiểu viện bện chiếu, chuyện bên ngoài để các nam nhân làm là được, lại lén đưa cho Tang La một chai sứ nhỏ, đè thấp giọng nói: "Thật sự gặp phải dã thú khó đối phó, nàng đưa chai nhỏ này cho Lư nhị thúc."
Phía trong tường viện của Chu gia là bọn họ làm giúp, cũng có những khe hở quan sát có thể đóng mở như cửa sổ nhỏ, dùng mũi tên công kích ra bên ngoài cũng tiện, hoặc để đưa những đồ vật như như thế này đều vô cùng dễ dàng.
Tang La gật đầu, nhận lấy rồi cất đi.
Lúc này Thẩm Liệt mới đi ra ngoài tìm Lư Nhị Lang, dặn dò hắn cẩn thận một chút, nói: "Dã thú đều có địa bàn của mình, mảnh đất nhỏ này đã săn giết tám con sói, hẳn là không còn bao nhiêu thú dữ, nhưng vẫn nên chú ý một chút, đừng để nữ nhân hài tử ra bên ngoài làm việc, thúc cũng nhanh chóng đắp xong tường viện, thời gian không còn sớm nữa, chúng ta cũng không đi quá xa, chỉ dạo quanh ngọn núi bên cạnh, trong vòng một canh giờ rưỡi sẽ quay lại, trước khi trời tối còn phải trở về."
Lư Nhị Lang đáp: "Được, chỗ này có viện tử có thể trốn tránh, thật sự không đối phó được, cái khác không dám bảo đảm, người chắc chắn không để xảy ra chuyện, các ngươi yên tâm ra ngoài là được, nhiều người như vậy, chiều tối hôm nay hẳn là có thể giúp nhà bọn họ vây lại mảnh đất nhỏ này."
Lúc này Thẩm Liệt và Trần Đại Sơn mới yên lòng, dẫn Hứa Văn Khánh, Chu Nhị Lang, Thi Nhị, Lư Tam, một đoàn sáu người đến dãy núi gần nhất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT