Mùi hương kia may mắn là những ngọn núi quanh sơn cốc đều vô cùng cao, vách núi lại nhiều cây nhiều cối, không đợi bay đến không trung đã bị cành cây cỏ lá hấp thụ, cũng chỉ câu lên con sâu thèm ăn của mỗi nhà trong cốc mà thôi, chẳng qua hôm nay nhà nhà đều có thịt, nhà nhà đều dựa vào tay nghề mà hun thịt, thật ra mỗi nhà đều không kém nhau là bao.
Nếu muốn nói buồn phiền, đại khái cũng chỉ có đại phòng Lư gia.
Một nhà mấy người thật sự chỉ có thể nhìn.
Không còn cách nào, nhà bọn họ không có người ra ngoài săn bắn, đương nhiên, cũng không có ai đưa bọn họ ra ngoài, mà thịt do Thẩm Liệt đưa tới là người ta trả ơn tình cho gạo lúc trước, cũng không có phần của bọn họ, cho nên chỉ có thể đỏ mắt nhìn mà thôi.
Lão phu thê Lư gia, phu thê hai người Lư Nhị Lang và Lư Tam Lang về chuyện này vẫn còn tốt, nếu có đồ ăn ngon vẫn gọi mấy hài tử của đại phòng qua nếm thử, còn về phần Lư Đại Lang và Vương Xuân Nương, dẹp đi, người lớn như vậy, nên nhịn thì nhịn đi, còn trông mong có đãi ngộ như hài tử sao?
Cho nên đêm nay, người bị mùi hương này làm cho cồn cào ruột gan chính là Lư Đại Lang và Vương Xuân Nương.
-

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play