Thẩm Tam và Lý thị thật đúng là không biết đối nhân xử thế, chỉ mong mấy đứa trẻ này theo ai thì giống người đó, về sau đều có thể học hỏi được.
Thẩm Kim gật đầu, thực ra cái gì thằng bé cũng đều biết, thậm chí hôm nay mọi người mang nhiều lương thực đến như thế cũng đều là coi nể mặt mũi của đại ca đại tẩu, phần ơn nghĩa này cũng đều đè nặng lên người đại ca đại tẩu.
Thằng bé đều biết cả.
Đưa lương thực đến rồi thì bao túi vẫn phải trả lại cho mọi người, Tang La đi vào trong nhà tìm hai cái bao, chia lương thực vào trong bao nhà mình.
Hứa chưởng quỹ mang đến hai thạch hạt kê, cái bao kia tạm thời vẫn chưa trả lại, còn lại là lương thực thô và lương thực tinh của các nhà, từ một đấu hơn đến hơn hai đấu đều có, cuối cùng đổ dồn lại, ước tính lương thực sơ qua thì có hơn hai thạch sáu đấu.
Tang La lờ mờ nhận ra được bao nào của nhà nào, cẩn thận ghi nhớ lại để mang bao lương thực đi trả, rồi nàng lại giữ mấy gia đình lại vào nhà ngồi trò chuyện.
Sơn động quá chật hẹp nên mọi người đều xua tay từ chối: "Chăm sóc mấy đứa trẻ con đi, bọn ta cũng không cần sự khách sáo này đâu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play