Lần này Thẩm Liệt ra ngoài quá lâu, hơn hai mươi ngày, mười ngày đầu tiên trong lòng Tang La còn có thể ổn định, nhưng sau mười lăm ngày còn chưa trở về, nàng càng ngày càng lo lắng.
Cùng chạy ra khỏi sơn động với Thẩm Ninh, ở dưới lối vào nhìn thấy Thẩm Liệt ôm hài tử trong lòng, tay không xuống vách đá, cô tẩu hai người ngẩng đầu nhìn, ánh mắt tràn đầy vui mừng.
Thẩm Ninh nghe tin mấy huynh đệ Thẩm Kim sắp đến, kích động không thôi, lúc này nhìn thấy đại ca ôm hài tử xuống, liền đứng đoán: "Đại tẩu, tẩu nói người xuống là ai? Điềm Nha?"
Thấy thân hình kia lại không giống lắm, con bé lại đoán: "Là Tiểu Thiết?"
Tang La gật đầu: "Giống Tiểu Thiết, người xuống liền biết."
Hứa lão thái thái dẫn theo ba hài tử lúc này cũng bước nhanh theo Thẩm An ra ngoài, đều kích động nhìn miệng sơn động phía trên, nếu không phải lo lắng ở trong sơn cốc không thể lớn tiếng la hét, thật sự đã không nhịn được mà gọi một tiếng rồi.
Không có chuyện gì kích động bằng chuyện trong chiến loạn có thể đoàn tụ với người thân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play