Lúc này Hứa thúc thay y phục đi ra ngoài, Thẩm Kim cũng theo Hứa Văn Hoằng vào nhà chính, thằng bé ngơ ngác nhìn lối vào địa đạo ở trong nhà chính.
Địa động à, cái này thằng bé rất quen thuộc, không ít lần nó đi đào hang đào động nhưng ở trong cái huyện thành này đâu đâu cũng là người và lều lán, đến cơ hội để nó đào hầm cũng không có.
Nghĩ đến tường thành nhìn thấy ban nãy trên đường quay trở về, Thẩm Kim thoáng nín thở.
Lúc được người Hứa gia đưa về, thằng bé biết mình và Tiểu Ngân, Tiểu Thiết tạm thời thoát khỏi nguy hiểm, nhưng trông thấy địa đạo trước mặt đây nó mới biết rằng không chỉ là thoát khỏi nguy hiểm, có lẽ bọn nó còn có thể rời khỏi huyện thành.
Nó phấn khích nhìn miệng địa đạo kia, Hứa Văn Hoằng dẫn thằng bé vào, tò mò quan sát thằng bé.
Gầy, rất gầy, gò má hóp cả lại, mắt hệt như quả đào, dáng vẻ khóc lóc rất đỗi thảm thương, là một đứa trẻ khá nhỏ con, phải nói là nhỏ hơn hắn ba bốn năm tuổi, lưng đeo một túi đồ nhỏ, trên tay vẫn còn cầm con dao bếp, thằng bé nhìn chằm chằm miệng địa đạo, đôi mắt đỏ hoe tới nỗi chỉ còn lại một khe hở vậy mà lại còn có thể khiến thằng bé nhìn đến nỗi sáng mắt.
Hình ảnh này tương đối khiến người ta tò mò, cũng chẳng hay biết là ai, sao cha lại trực tiếp dẫn về đây, chắc có lẽ là người đáng tin, hắn bèn nhỏ giọng dặn một câu: "Đừng nói to, ở trong căn phòng này cũng không cần lớn giọng đâu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play