Cùng lúc đó, trên thành lâu huyện Kỳ Dương, Thẩm Tam nhìn hán tử vừa rồi còn cùng mình nhấc gỗ lăn đi lên, bị đạo phỉ thiếu chút nữa đã trèo được lên thành công bổ đầu một cái. Mà đạo phỉ mới vừa bổ đầu dân phu kia trong chớp mắt đã bị binh sĩ thủ thành chém đầu, trong đó một cái đầu người, vừa vặn đụng vào mặt Thẩm Tam.
Thẩm Tam gào thảm một tiếng, sợ đến mức thiếu chút nữa mất hồn, đánh bay cái đầu người bay tới, không quan tâm đến việc lăn gỗ, cũng không cần màn thầu nữa, tè ra quần bò lăn lộn chạy trốn xuống dưới thành.
Hôm nay Lý thị còn chưa kịp ra ngoài trông coi phát màn thầu, chỉ thấy Thẩm Tam máu me đầy mặt như kẻ mất hồn vọt trở về, giật khăn vải thấm nước rồi điên cuồng lau mặt, nhìn thấy khăn vải kia dính đầy máu, cả người run rẩy như cầy sấy.
"Ngươi làm sao vậy?"
Mới hỏi một câu, sự sợ hãi đè nén dưới đáy lòng Thẩm Tam như lập tức tìm được chỗ trút giận, ném khăn vải dính máu lên mặt Lý thị: "Sau này đừng tìm đường chết mà cầm đao cầm thương ra uy hiếp ta. Cầm đao ta cũng biết, muốn chết thì cùng chết. Dân phu này ai thích làm thì làm, dù sao ta chết đói cũng sẽ không đi làm nữa, không có gì ăn thì ăn đất đi!"
-
Thẩm Liệt và Trần Đại Sơn đi đường vòng thật xa, đám đạo phỉ công thành một đường xuôi nam hiển nhiên đã đánh ra được chút kinh nghiệm, vây thành thì vây thành, nhưng các yếu điểm của đường lui đều sẽ sắp xếp trạm gác, nghĩ cũng là phòng ngừa sẽ có viện binh, hoặc là các thế lực khác tiến vào từ đường sau bọc đánh bọn họ. Cho nên Thẩm Liệt và Trần Đại Sơn chỉ riêng việc tránh những trạm gác này, đi đường vòng tận hai ngày, mùng tám tháng năm cuối cùng mới thuận lợi mò tới một trong những nơi ẩn núp mà bọn họ đào cho Hứa chưởng quỹ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play