Lư lão hán nhìn thấy hạt thóc, bàn tay lại không khống chế được mà run lên, cơn tức giận dâng lên xông thẳng lên đầu, Lư bà tử cũng không khá hơn là bao, may mà hai người họ vẫn còn nhớ lời nói của Trần lão hán và Trần bà tử, cưỡng ép đè nén cơn xúc động muốn đi lên cào xé tát cho Vương Xuân Nương vài cái tát, nói với Phùng Liễu Nương và ba huynh đệ Lư gia đang chuẩn bị bắt tay làm gỗ ở cửa hang: "Vào sơn động hết đi, ta và cha các con có chuyện muốn nói."
Mấy huynh đệ Thuyên Trụ vốn dĩ đang giúp đỡ cha mình, nghe thấy lời này đều quay đầu lại nhìn gia gia nãi nãi nhà mình, Lư bà tử nhìn mấy tôn nhi, nói: "Thiết Trụ dẫn mấy đệ đệ đến gốc cây bên thác nước chơi đi, Thuyên Trụ và Đại Nữu ở lại."
Trưởng tôn mười lăm tuổi rồi, có một vài chuyện nó nên biết, hơn nữa tôn nữ bình thường vẫn luôn không quá có độ tồn tại này, bà ấy cũng có chuyện muốn hỏi.
Mấy người Phùng Liễu Nương cảm thấy có gì đó không đúng.
Vẻ mặt này của cha nương cực kỳ không đúng, hơn nữa để đám hài tử đi hết, đây là muốn nói cái gì?
-
Trong sơn động, lão phu thê ngồi ở mép giường của mình, nhi tử nhi tức phụ và hai hài tử của đại phòng chia nhau ra đứng ở phía dưới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT