Lúc về đến sơn động, Tang La nhéo gương mặt hơi cứng đờ của mình vài cái, sau đó mới nhấc chân đi vào bên trong.
Sau này nàng không bao giờ làm chuyện ngu xuẩn này nữa.
Ngẫm lại cảm thấy cũng đúng, dựa theo điều kiện hiện tại, không gian hoạt động của một gia đình bốn người cũng chỉ có cái sơn động nhỏ này thôi, còn nghĩ nhiều như thế làm cái gì.
Chỉ lấy việc phơi đồ làm ví dụ đi, lúc trước khi nàng phơi quần áo, bởi vì nàng có làm đồ nội y mặc bên trong, không muốn để Thẩm Liệt nhìn thấy, có thể trực tiếp mang sang sân sau phơi, khóa cửa lại là xong việc, Thẩm Liệt tự giặt quần áo xong đương nhiên sẽ tự phơi ở sân trước, hiện tại thì có làm được như thế nữa không?
Đương nhiên là không được rồi, làm gì còn có sân trước sân sau chứ, tổng cộng chỉ còn lại miếng đất chút xíu.
Cho nên, chuyện nên bỏ qua thì cũng nên bỏ qua thôi.
-
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT