Thẩm Liệt và Tang La tất nhiên không có ý kiến, Tang La nói: "Cũng có thể chen chúc trong nhà chính."
Như vậy coi như thoả đáng, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, Trần bà tử nói: "Được rồi, chăn chiếu và lương thực mỗi lần cần chuyển sau này chúng ta đợi đến tối, bí mật đưa đến chỗ A Liệt."
Khi trời mới hửng sáng, người trong thôn còn chưa dậy, mọi người lại không dám trì hoãn quá lâu, nên gánh đồ thì gánh đồ, cõng sọt thì cõng sọt, có vũ khí thì mang vũ khí, không vũ khí thì mang cả cuốc và loan đao, mọi người tập hợp lại ai cũng ăn ý với nhau, cố gắng hết sức im lặng không phát ra tiếng động, đi vào núi.
"Chú ý an toàn, bảo vệ nữ nhân và hài tử."
Đây là lời dặn dò duy nhất mà mọi người có thể nói.
Trần Đại Sơn, Thi Đại Lang và Lư Nhị Lang đều quen thuộc núi rừng, gật đầu: "Yên tâm, đều đi đường vòng rồi tản ra."
Mọi người rời đi, chỉ còn lại bảy người tiễn bọn họ, còn có hai huynh muội Thẩm An và Thẩm Ninh ở trong nhà duỗi đầu ra ngoài nhìn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT