Tần Phương Nương nghe nàng nói vậy, nói: "Được, buổi chiều ta qua giúp ngươi một tay."
Cam thị và Phùng Liễu Nương cũng lần lượt tỏ ý.
Ngỗng đực lớn trông nhà coi viện phải nói là một tay cừ khôi, không nói cái khác, sống ở trong núi không cần sợ rắn các loại, căn bản không dám tiến đến gần, bởi vì ngỗng thật sự không sợ gì cả, một con hổ đi tới nó cũng dám xông lên phía trước như một vệ binh mạnh mẽ.
Một tiểu nương tử như Tang La sống trên núi cùng với hai tiểu hài nhi, rất thích hợp nuôi ngỗng.
Buổi chiều Tần Phương Nương mấy người tới giúp đỡ, nam nhân trong nhà tất nhiên cũng đến, mỗi người mang theo dụng cụ, có nhiều người làm chuyện gì cũng dễ, quây tường vây quanh nhà Tang La một vòng làm chỗ cho con ngỗng hoạt động, có thể nói, ngoại trừ mảnh đất trước cửa nhà không nối liền, ngỗng có thể chạy quanh nhà ngoài nhà.
Thẩm An và Thẩm Ninh thấy hiếm lạ không thôi, cho ngỗng ăn cũng phải tự tay cho ăn, nhất định phải bồi dưỡng tình cảm với ba con ngỗng lớn này, để cho ngỗng lớn sớm ngày nhận chủ.
Đương nhiên, bởi vì hôm nay Tang La mua rất nhiều đồ, cho dù là lương thực muối mì hay là lọ hũ ngỗng to, đều phải đi đường núi mang lên, cho nên trong nhà Tang La mới thêm ba con ngỗng trắng dữ tợn, ngoài nhà Tang La ra, chỉ có ba nhà Trần Thi Lư biết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play