Cuối cùng, sau lần thứ N liên tiếp Cố Đình Chi thức trắng đêm không về nhà, Lâm Uyển Đình cũng bùng nổ.
“Cố Đình Chi, anh còn nhớ tôi là vợ anh không?”
Một cái bình hoa đập xuống chân hắn, vỡ tan thành từng mảnh.
Đây là hành động thô bạo nhất mà Lâm Uyển Đình từng làm từ trước đến nay.
Sau đó, bá tổng cho tôi được mở mang tầm mắt về độ vô liêm sỉ của tra nam.
Cố Đình Chi cởi chiếc áo vest nồng nặc mùi nước hoa, trầm mặt xuống, lạnh nhạt nói: “Trong trận hỏa hoạn, người đầu tiên tôi cứu là em và con, em còn muốn thế nào nữa?”
“Đứa bé trong bụng Sơ Tuyết vì thế mà mất đi, em có biết cô ấy đau khổ thế nào không? Tôi chỉ ở bên cô ấy một chút, em có thể đừng tính toán như vậy không?”
Hắn nói câu này mà mặt không đỏ, tim không đập loạn.
Hai vợ chồng cãi nhau, người ngoài không tiện chen vào, đồng nghiệp của tôi sớm đã lẩn đi hết. Chỉ có tôi là lén lút trốn sau cửa nghe trộm.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT