Nằm ở vùng ngoại ô, trong trại tạm giam, Hoắc Viễn Sơn mặc bộ đồ lao động cải tạo đồng phục, bước chân có phần do dự đi vào phòng thăm nuôi.
Ông chỉ nghe nói người tới thăm là người nhà, nên nghĩ ngay đó là Hoắc Sơ Hồng. Nhưng kể từ khi ông và Tề Bích Dung bị bắt giam, đứa con ấy cũng chỉ đến một lần, mà lần đó cũng như để trút giận, thái độ lạnh nhạt, không giống như sẽ quay lại thêm lần nào nữa.
Ông thậm chí còn nghĩ, chắc chỉ khi mẹ nó mất, Hoắc Sơ Hồng mới buộc phải đến báo tin.
Đã chuẩn bị tâm lý cho đủ mọi tình huống, đến khi cánh cửa được quản ngục đẩy ra, Hoắc Viễn Sơn nhìn rõ người đang ngồi yên tĩnh phía bên kia tấm kính, cả người lập tức cứng đờ.
Người đến lại là Hoắc Sơ Tiêu.
Hoắc Sơ Tiêu dường như đã đợi đến phát chán, đang mải lướt điện thoại. Nghe tiếng cửa mở, cậu mới ngẩng đầu lên.
Đôi mắt cậu bình lặng, không một gợn sóng, nhìn Hoắc Viễn Sơn giờ đây tiều tụy gầy gò mà không để lộ chút cảm xúc nào, như thể đang nhìn một người xa lạ lướt qua bên đường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play