Trước khi đến Paris, Hoắc Sơ Tiêu tuyệt đối không thể ngờ mình có thể mệt mỏi đến vậy.
Không phải mệt nhọc vì tàu xe, thuần túy là giao tiếp với người khác, mệt.
Từ khi cậu cầm huy chương từ trên bục trao giải bước xuống, trên đường đi gặp ai cũng là gương mặt tươi cười, ai cũng muốn nói với cậu vài câu, cũng may có giáo sư Evgeniya giúp cậu từ chối phần lớn những lời mời nhiệt tình của giới thương nghiệp và những người không thuộc giới hội họa thuần túy.
"Con phí hoài mất hai năm rồi, Tiêu Tiêu." Bà nói như vậy, "Nếu không con đã sớm có thể sống cuộc sống được người người ngưỡng mộ này. Mà ta cũng không cần lo lắng cho con mấy năm nay, sợ rằng cái mầm mà ta từng coi trọng nhất lại vì lý do kỳ lạ nào đó mà bỏ bút theo thương mại. Kinh doanh thật sự không hợp với con, thằng nhóc thối tha, năm đó tỷ giá hối đoái giữa đồng rúp và nhân dân tệ con còn không nhớ nổi."
Hoắc Sơ Tiêu nhún vai, "Lần này con là vì bán tranh, cố ý nhớ kỹ tỷ giá hối đoái giữa đồng euro và nhân dân tệ, còn có franc Pháp, bảng Anh nữa..."
Giáo sư lộ ra vẻ khó hiểu: "Con vội vã muốn bán bức tranh vừa đoạt giải đi như vậy sao? Ta nhớ con trước đây chưa từng để ý đến tiền bạc."
"Con đã hoàn toàn đoạn tuyệt với gia đình, cho nên hiện tại cơ bản coi như không một xu dính túi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play