Dụ Trinh khơi mào kể chuyện ma, quay đầu nhỏ giọng nói với Trịnh Phó Trình: “Ngày thường cậu chẳng hay kể mấy thứ này dọa con gái nhà lành sao, kể một chuyện đi.”
Vội vàng xé thịt mỡ từ con dê nướng, Trịnh thiếu gia nhướng mày: “Sao lại đẩy cho tôi? Ở đây lại chẳng có em gái xinh đẹp nào, tôi tốn công nói làm gì. Cậu gợi chuyện lên, cậu kể đi.”
Dụ Trinh thầm nghĩ thật là không có mắt, hận không thể ghé vào tai Trịnh Phó Trình nói: “Cậu tưởng tôi bảo cậu tán gái hả? Không có em gái xinh đẹp, còn có anh trai xinh đẹp!”
Trịnh Phó Trình đột nhiên nhanh trí, vừa thấy Hoắc Sơ Tiêu đang ngoan ngoãn ngồi nghiêng góc kia.
Dê nướng nguyên con vừa ra lò, những người đang ngồi đa phần là người phương Bắc, nhưng thật ra đều thích ăn cay, thịt dê được quết một lớp dày bột ớt, ăn kèm với đá bào thì lại càng ghiền. Hoắc Sơ Tiêu vừa ngửi thấy mùi ớt bột đã hắt xì, theo bản năng mà lùi về sau, Quý Tông Minh dùng khóe mắt thấy vậy, bĩu môi, rất là ghét bỏ.
Nhưng anh vẫn dùng con dao nhỏ giúp Hoắc Sơ Tiêu lóc một miếng thịt dê không dính gia vị, tiện tay bỏ vào chiếc đĩa dùng một lần của Hoắc Sơ Tiêu.
“Nhìn cái dạng túng thiếu của cậu kìa, một chút cay cũng không ăn được?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play