Hoắc Sơ Tiêu rõ ràng không hiểu ý của anh, sững người: "Hẳn là?"
Hôm nay vé vào triển lãm tranh cũng do văn phòng chi trả, bữa tối ăn thịt nướng cũng là ông chủ mời khách, vậy nên… được đưa về nhà chắc cũng tính là phúc lợi nhân viên?
Dù sao từ chỗ đó gọi xe về cũng tốn mấy chục tệ.
Quý Tông Minh lần đầu tiên cảm thấy bộ dạng thờ ơ, chẳng liên quan gì đến mình của Hoắc Sơ Tiêu thật sự rất đáng giận.
Anh phải thừa nhận, phép khích tướng có tác dụng, bởi vì bây giờ anh thật sự rất tức giận.
Dụ Trinh chỉ trêu chọc mấy câu mà đã làm anh phiền lòng, huống hồ còn phải đối mặt với cái thái độ ngạo mạn của Tần Hoài. Vất vả lắm mới về đến nhà để tìm chút yên tĩnh, ra ban công hút điếu thuốc, ai ngờ lại xui xẻo bắt gặp Hoắc Sơ Tiêu bước xuống từ xe người khác.
Trước đây làm xạ thủ bắn tỉa trong quân đội, sao anh không phát hiện thị lực của mình lại tốt đến thế chứ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play