Ngày hôm sau, khi Tô Ly thức dậy, nằm trên giường mỹ nhân tùy ý để Thải Vân giúp nàng đắp mặt nạ bùn. Trước đó ở Bắc Cương nàng không có điều kiện chăm sóc da, khiến da khô rát không thôi. Bây giờ về Thượng Kinh, có người có tiền, chỉ cần vung nhẹ tay kêu Thải Vân ra ngoài mua thật nhiều sản phẩm dưỡng da về là được. Chưa kể, độ thích cái đẹp của nữ tử cổ đại cũng không kém chút nào, chỉ cần nhìn vào mấy thứ đồ này sẽ hiểu, trong lúc rảnh rỗi nữ tử hậu trạch đều thích nói chuyện về quần áo, đồ trang sức và mỹ phẩm dưỡng da.
Theo lời Thải Vân, bùn tươi này được chủ cửa hàng đặt cả tâm huyết vào, là sản phẩm dưỡng da được người người săn đón vào mỗi mùa xuân. Bây giờ đắp lên mặt, mát mát lạnh lạnh, còn có hương hoa thoang thoảng, thực sự rất sảng khoái.
"Cô nương, người đừng nhúc nhích, bên này còn chưa thoa đều đâu." Thải Vân đứng bên cạnh bận rộn nói.
"Ừm." Nàng chờ đợi cảm thấy hơi chán nản, đang muốn với tay lấy truyện ở trên gối đọc, nghe vậy thì lập tức bất động.
Lúc này bên ngoài có một tiểu nha hoàn tiến vào, tiểu nha hoàn này tạm thời được Tùng Niên đường phân công đến làm việc ở Trích Khung viện, ban đầu Tô lão phu nhân đưa ba người tới, nhưng có hai người dường như không vui khi hầu hạ nàng, Tô Ly cũng không miễn cưỡng nên đã trả người lại, chỉ để lại một tiểu nha hoàn, làm việc nhanh nhẹn, khi cười lên cũng rất đáng yêu, giống với Thải Vân, cả hai đều có má lúm đồng tiền.
Nàng ấy bước vào nói: "Cô nương, bên ngoài có người đến tặng quà ạ."
"Ai đến tặng? Để người đó để quà ở bên ngoài là được rồi, bây giờ ta không có thời gian đâu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play