Sau khi thị vệ đến gần phát hiện nàng đang nằm ở trên mặt tuyết thì lập tức lấy tên kêu* ra bắn một phát lên bầu trời, sau một tiếng rít được phát ra thì chỉ trong chốc lát Hàn Tương Quân đã giục ngựa chạy tới.
*Một loại tên khi bắn ra có phát ra tiếng kêu
Hắn nhìn thấy cơ thể Tô Ly gầy nhỏ co rúc nằm sấp, tóc rối bù không nhìn thấy rõ mặt của nàng, bả vai hơi run để lộ ra dáng vẻ hoảng sợ của nàng, giống như một con thú nhỏ bị thương, khóc thút tha thút thít.
Giờ phút này, trong lòng của hắn vô cùng đau đớn.
Vốn dĩ khi Tần Trung quay về bẩm báo cho hắn nghe chuyện nàng mất tích, lúc ấy trong lòng của hắn cảm thấy thất vọng, hắn cho rằng nàng lại nhân cơ hội chạy trốn nữa rồi. Nhưng mà đồng thời hắn cũng rất lo lắng, nàng ăn mặc mỏng manh, trên người lại không có tiền bạc, đêm tuyết lớn như vậy thì nàng có thể đi đâu được, có gặp phải người xấu hay không.
Lúc đó hắn giận hờn suy nghĩ nếu nàng đã muốn đi như vậy rồi thì cứ để cho nàng đi không phải tốt hơn sao, nữ nhân liều lĩnh như này có gì hiếm lạ chứ. Nghĩ thì nghĩ như vậy nhưng lúc ở trong thư phòng nghị sự với người khác thì lòng của hắn vẫn không thể bình tĩnh được, đứng ngồi không yên. Cuối cùng hắn dứt khoát bỏ mặc đám phụ tá đó rồi phóng ngựa ra khỏi thành.
Hắn muốn tự mình bắt nàng trở về, nhất định phải hung hăng chỉnh đốn nàng một phen.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT