Tô Ly bĩu môi, tiếp tục sai người đóng cửa viện, chuẩn bị tắm rửa nghỉ ngơi.
Cứ như vậy suốt mấy ngày, cứ mỗi lần Hàn Tương Quân trở về là lại đến chính viện ăn cơm tối, có lúc ăn xong thì sẽ đến Phương Phỉ Uyển, chỉ là Tô Ly đã sớm đi ngủ rồi. Có hai lần hắn sai người mở cửa viện đi vào trong phòng, lại thấy Tô Ly nằm ườn trên giường đọc truyện không thèm để ý gì đến hắn chút nào, ;úc đó hắn có chuyện trong lòng, nên cũng không để ý lắm.
Ngày hôm đó, hắn lại tới lần nữa, cửa viện vẫn đang đóng, trong lòng hắn không vui nên lập tức sai Tần Trung chém vỡ cửa viện.
Tần Trung thật sự chém, "rầm" một tiếng lớn, Tô Ly ngồi trong phòng nghe vậy thì giật mình hoảng sợ, mau chóng chạy ra ngoài xem là có chuyện gì. Lúc này mới nhìn thấy hai cánh cửa gỗ đổ xiên đổ vẹo trên mặt đất, mà Hàn Tương Quân mặt mày đen xì đang đứng ở đó.
Hắn nhìn thấy nàng thì đi thẳng đến, giọng nói không vui: "Tại sao mỗi lần cô đến đây đều bị nhốt ở ngoài cửa?"
Thật ra, Tô Ly thấy mình làm như vậy cũng rất nực cười, đúng là đầu óc nàng bị chập rồi mới đi khiêu khích uy nghiêm của Hàn Tương Quân. Nhưng chính nàng cũng chẳng biết tại sao, mình lại không sợ chết mà muốn làm như vậy.
Một nhát chém này của hắn hôm nay cũng đã chém nàng tỉnh táo lại. Khả năng là nàng đã bị sự dịu dàng lúc trên giường của Hàn Tương Quân làm cho tê liệt đầu óc mất rồi. Một nhân viên làm công ăn lương như nàng không cố gắng làm việc mà lại đi chú ý chuyện này làm cái gì? Thực sự cảm thấy chán sống rồi sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play